Cung nữ nào từng thấy Lương Vương khác thường như vậy, run rẩy lắc đầu: “Không, không…”
“Chớ sợ, dẫu có chết, cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt.” Lương Vương cười ha hả nói.
Cung nữ lập tức sợ đến môi cũng tái xanh, vội vàng quỳ rạp xuống đất: “Nô tỳ tội đáng muôn chết! Cầu Vương thượng thứ tội!”
Lương Vương vẫn giữ nụ cười trên môi, kéo nàng dậy ôm vào lòng: “Đã bảo chớ sợ, chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời, ta sao nỡ giết ngươi được.”




